Có hai bệnh nhân mắc bệnh ung thư.
Một người trong số đó tai bị nghễnh ngãng, người còn lại thì bình thường.
Một ngày, người có đôi tai bình thường nghe lén được rằng hai người bọn họ chỉ còn sống được 3 tháng nữa.
Kể từ sau hôm ấy, anh luôn sống trong sợ hãi lo âu, tiếc nuối, không lâu sau, anh ấy ra đi.
Người còn lại, đừng nói nghe được bác sỹ nói chuyện, ngay cả hét thẳng vào mặt anh ấy cũng chẳng hiểu gì.
Nhưng điều kì lạ là, anh ấy không những sống được quá 3 tháng, mà tới nay, đã hai năm trôi qua, anh ấy vẫn đang sống rất tốt.
Cuộc đời, có rất nhiều chuyện: Không biết vẫn tốt hơn là biết, không rõ ràng vẫn tốt hơn là rõ ràng.
Đó chính là cái mà người ta gọi là “sự hồ đồ hiếm có.”
Thực ra, đời người vốn dĩ là hồ đồ, vui vẻ và hạnh phúc đều tiềm ẩn trong sự hồ đồ cả.
Một khi rõ ràng rồi, hạnh phúc và vui vẻ cũng rất dễ theo đó mà tan vào mây khói.
(ST)